Kết quả 1 đến 10 của 104

Chủ đề: TÔN THƯỢNG (tiên hiệp-huyền huyễn) - tg Cửu Hanh

Threaded View

  1. #10
    Dịch Giả
    Ngày tham gia
    Jul 2018
    Đang ở
    thanh liet, kim giang, thanh tri, ha noi
    Bài viết
    96
    Thanks
    7
    Thanked 257 Times in 95 Posts
    TÔN THƯỢNG
    Tác giả: Cửu Hanh

    Chương 18: Mộc đức chân nhân

    Nhóm dịch: BayNacThangVang
    Biên tập: thienthucac.com
    Nguồn truyện: https://www.ranwena.com



    Chương 18: Mộc đức chân nhân
    ---
    Nhìn thấy một ông lão mặc quần áo màu trắng cầm trong tay phất trần, Cổ Thanh Phong càng nhìn càng muốn cười, chỉ cần nhìn qua hắn đã nhận ra lão đầu này chính là Mộc Đức chân nhân, đã từng cự tuyệt hắn vào môn phái.

    Thời gian thấm thoát đã qua năm trăm năm, tướng mạo của lão đầu này hình như khác trước kia, chòm râu dê cũng khá lơ xơ, đôi mắt đục hơn trước rất nhiều, tinh khí thần cũng già nua, điểm duy nhất không thay đổi giống như 500 năm trước đó là lão đầu này luôn mặc một bộ áo bào màu trắng, tay luôn cầm phất trần, không ngờ rằng 500 năm sau hắn vẫn luôn giữ phong cách này.

    Điều này có thể khẳng định sự cổ lỗ của lão chưa thể thay đổi, chắc chắn tính nết vẫn như xưa, mà phía đối diện Mộc Đức chân nhân rất nghiêm túc đánh giá hắn, xác thực mà nói trong sự nghiêm túc mang theo một sự kích động không thể che giấu, nhất là khi hắn trông thấy Âm Dương Hỏa Liệt điểu bay múa vui sướng xung quanh Cổ Thanh Phong, hỏa điểu hưng phấn phát ra tiếng kêu, từ đôi mắt ánh lên vẻ kích động liên tục.

    - Người trẻ tuổi, ngươi là ai?

    - Ta à!

    Cổ Thanh Phong mỉm cười nhìn hắn, khóe miệng hiện lên một nụ cười, nói:
    - Ta họ Cổ, tên Thanh Phong, đạo hiệu Xích Viêm.

    - Cổ Thanh Phong.

    Có lẽ lão đầu không thích họ Cổ cho lắm, đầu tiên Mộc Đức chân nhân có phần sửng sốt sau đó lẩm bẩm lại cái tên, dường như không có ấn tượng gì về tên của hắn, lão nói:
    - Ngươi không phải là đệ tử của Vân Hà Thái, chẳng lẽ là tạp dịch.

    Lúc này Âu Dương Dạ tranh thủ đứng ra giới thiệu, nói:
    - Hồi bẩm trưởng lão, hắn là bằng hữu của ta, là ta dẫn hắn đến, mong rằng các vị trưởng lão chớ có trách phạt.

    Âu Dương Dạ gấp gáp sắp khóc hiện, giờ nàng hối hận muốn chết, lúc đầu nàng lấy thân phận nội môn đệ tử của mình mang theo một ngoại nhân đi vào môn phái tham quan, việc này cũng không phải việc lớn gì, nhưng vạn lần không nghĩ tới Viêm Dương Hòa Liệt điểu lại hướng về phía Cổ Thanh Phong, dẫn đến phiền toái lớn lao như bây giờ, đưa đến sự chú ý của rất nhiều tiền bối trong môn phái, ngay cả vị trưởng lão nghiêm túc nhất, cay nghiệp nhất cũng ra mặt.

    Chuyện này làm sao bây giờ?

    Âu Dương Dạ khóc không ra nước mắt.

    Mộc Đức chân nhân cũng không có ý trách phạt Âu Dương Dạ, ông lão nhìn chằm chằm Cổ Thanh Phong, hỏi:
    - Người trẻ tuổi, trên người của người có pháp bảo hệ hỏa hay sao?

    - Không có.

    - Ồ!
    Nghe được lời hắn khẳng định, Mộc Đức chân nhân càng thêm kích động hỏi tiếp:
    - Người trẻ tuổi, ngươi có bảo thể hỏa linh ư.

    Cổ Thanh Phong cười nhạt một tiếng, lắc đầu.

    - Vậy người có hỏa linh căn sao.

    Cổ Thanh Phong vấn lắp đầu như cũ.

    Mộc Đức chân nhân dường như có phần không tin, nghiêm nghị nói: - - - Không biết có thể để lão hủ điều tra một chút hay không.

    - Được.

    Cổ Thanh Phong nở nụ cười đầy thâm ý, mặc cho Mộc Đức Trưởng lão chế trụ cổ tay của mình cẩn thận điều tra. Thời gian đã qua 500 năm thật sự hắn cũng muốn nhìn một chút hỏa nhãn ngắm người của lão đầu già này có tinh tiến chút nào không, đồng thời cũng muốn biết lão đầu này còn giữ gìn truyền thống cổ hủ của mình như năm xưa không.

    - Mộc Đức trưởng lão thế nào rồi, người trẻ tuổi này có phải hỏa linh chi thể hay không?

    Bên cạnh có không ít trưởng lão chấp sự của Vân Hà phái đều rất quan tâm vấn đề này, bọn họ đều rất rõ ràng hỏa linh điểu cực kỳ mẫn cảm với khí tức hỏa nguyên, mười năm trước bọn họ đã thông qua hỏa điểu này tìm được một người đệ tử có linh căn hỏa hệ tứ thải(bốn màu), hiện nay vị đệ tử đó đã là một người nổi bật trong hàng ngũ nội môn đệ tử.

    Mười năm trước, khi phát hiện ra vị đệ tử có linh căn hỏa hệ tứ thải Âm Dương Hỏa Liệt điểu chỉ đậu trên bờ vai của hắn mà thôi, còn hẹn giờ hỏa linh điểu lại bay múa vui sướng kêu hót vô cùng hưng phấn, trên người tên trẻ tuổi này nếu không có pháp bảo hỏa linh cường đại thì cũng nhất định sẽ có linh căn hỏa tố hiếm thấy, có thể là tử phủ lục sắc, cũng có thể là hỏa linh bảo thể cũng khó mà nói.

    Nếu như Vân Hà phái có thể thu dưỡng một vị đệ tử hỏa linh bảo thể, như vậy tương lai...

    Nghĩ tới đây, mấy vị trưởng lão tiền bối chấp sự của Vân Hà phái đều vô cùng kích động, nhưng có điều làm bọn hắn không hiểu đó là vì cái gì Mộc Đức Trưởng lão đang dò xét vừa mang thần sắc nghi hoặc vừa có chút mất mát.

    - Mộc Đức trưởng lão, chẳng lẽ người trẻ tuổi này không phải hỏa linh bảo thể.

    Mộc Đức Trưởng lão lắc đầu.

    - Nếu vậy, là linh căn mấy màu?

    Mộc Đức trưởng Lão lại lắc đầu.

    Biểu hiện khác thường của Mộc Đức Ttưởng lão khiến mấy vị tiền bối chấp sự của Vân Hà phái đều không hiểu, cho dù không phải là hỏa linh bảo thế thì cũng là hỏa nguyên linh căn, nếu như vậy Mộc Đức trưởng lão tại sao lại lắc đầu.

    - Hắn...

    Mộc Đức trưởng lão dùng ánh mắt phức tạp nhìn chằm chằm Cổ Thanh Phong nói:
    - Hắn không phải là hỏa linh bảo thế, cũng không phải hỏa nguyên linh că, hắn trúc cơ thất bại linh căn đã sớm tán loạn, đan điền không còn một chút sinh cơ, kinh mạch thể nội rối loạn vô cùng, hắn là… Hắn là trúc cơ phế thể a.

    Cái gì?

    Truc cơ phế thể.

    Những lời nói của Mộc Đức trưởng lão khiến đám người kinh ngạc không thôi, trong suy nghĩ của bọn họ nếu đã được Âm Dương Hỏa Linh điểu bay múa xung quanh coi như không phải hỏa linh bảo thế chí ít cũng là hỏa nguyên linh căn, làm sao điều tra nửa ngày trời lại ra một người chúc cơ phế thế cơ chứ.

    Trúc cơ phế thể mặc dù nhục thân cường hãn, lực lớn vô cùng, nhưng không có linh căn, không có đan điền, về sau không còn cách nào tu hành nữa.

    - Mộc Đức trưởng lão, nếu như hắn là trúc cơ phế thể thì tại sao hỏa linh lại hưng phấn bay lượn xung quanh hắn như vậy.

    - Khả năng là trước kia hắn có hỏa linh căn, mặc dù trúc cơ thất bại nhưng cơ thể còn lưu lại khí tức hỏa linh nên mới hấp dẫn Viêm Dương Hòa Linh điểu, điều này chứng tỏ rằng hỏa linh căn của người này trước kia rất cao quý, có thể là lục sắc, ai.. Đáng tiếc, thật sự là đáng tiếc, đáng tiếc a!

    Mới vừa rồi hắn còn kích động đến bây giờ lại thất lạc, hai loại cảm giác này đối với Mộc Đức trưởng lão tựa như từ thiên kiều rơi xuống vực sâu, làm cho người ta khó mà tiếp nhận.

    Cổ Thanh Phong nhìn Mộc Đức trưởng lão với bộ dáng tiếc hận, trong tâm nảy sinh cảm giác buồn cười, hắn nói:
    - Đáng tiếc cái gì, trúc cơ thất bại mà thôi, cũng không có nghĩa về sau không thể tu hành.

    - Người trẻ tuổi à, ngươi trúc cơ thất bại lão hủ rất đồng tình với ngươi, nhưng mà lão hủ không thể không nói cho người biết, trúc cơ thất bại chẳng khác nào đã kết thúc con đường tu hành, về sau không còn khả năng tu hành được nữa.

    - Ở giữa thiên địa này, không hề có chuyện tuyệt đối, đạo pháp tự nhiên, thành sự tại nhân.

    - Ài.. Người trẻ tuổi, người trẻ tuổi…

    Mộc Đức trưởng lão vuốt vuốt chòm râu dê rồi lắc đầu thở dài.

    Nhìn điệu bộ của lão như vậy, Cổ Thanh Phong thực sự nhìn không được cười ha hả.

    Tình cảnh hiện tại thật giống như năm xưa hắn mới vào Vân Hà phái.

    Năm xưa hắn tham gia khảo hạch nhập môn được thành tích ưu tú nhưng vì tư chất thấp kém linh căn quá yếu bị Mộc Đức trưởng lão, chính là lão đầu trước mặt cự tuyệt ngoài cửa, năm đó Mộc Đức trưởng lão đã nói, hắn tư chất thấp kém linh căn yếu ớt, một đời không thể trúc cơ, không ngờ rằng 500 năm sau vào ngày hôm nay, khi Cổ Thanh Phong bị Thiên đạo cướp đi hết thảy, đánh về nguyên hình phàm nhân, lần nữa đứng trước Vân Hà phái, và Mộc Đức trưởng lão cũng lại lấy tư chất linh căn đo đếm kết luận sau này hắn không cách nào tu hành.

    Hóa ra trải qua 500 năm, lão đầu này vẫn không có một điểm thay đổi. vẫn cổ hủ, vẫn như xưa chỉ biết dựa vào tư chất linh căn.

    Có lẽ Cổ Thanh Phong cười quá mức ngông cuồng, vài vị tiền bối chấp sự Vân Hà phái bên cạnh cũng tỏ ra không vui, nhất là Âu Dương Dạ, nàng hận hiện giờ không thể lập tức bóp chết Cổ Thanh Phong.

    - Gia hỏa ngươi quá mức bất cần rồi, sao có thể cười lớn trước mặt Mộc Đức trưởng lão được chứ, ngươi không muốn sống hay sao, Mộc Đức trưởng Lão, một lão đầu ngoan cố cay nghiệt vô tình đó nha.
    Âu Dương Dạ truyền âm.

    - Người trẻ tuổi ngươi cười cái gì?

    Thần thái trên gương mặt già nua của Mộc Đức trưởng lão dần biến đổi từ tiếc hận sang nghiêm nghị, thanh âm băng lãnh thể hiện tính vô tình.

    - Ta cười à… Cười người bảo thủ, mục nát, quá ngoan cố, quá quan trọng tư chất, linh căn. Thực tình ngươi không biết tu hành vẫn đạo tư chất cùng linh căn không quá quan trọng, chỉ cần một người có ý chí, đạo tâm cứng cỏi sắt đá là đủ, lão đầu nhi nhà ngươi từ trước đến nay luôn quan trọng tư chất linh căn, không biết đã báo hại bao nhiêu thiếu niên vấn đạo tu hành, thật sự là dạy hư đệ tử.

    Những lời hắn nói truyền vào trong tai Âu Dương Dạ, tiểu nha đầu bị hù dọa tê cả da đầu, gương mặt xinh đẹp bị hù dọa đến mức trắng bệch.

    Nói chung toàn bộ Vân Hà phái hơn vạn đệ tử, không ai dám bất kính trước Mộc Đức trưởng lão, nhưng gia hòa này không những bất kính ngược lại còn công khai giáo hóa trước mặt Mộc Đức trưởng lão, nói cái gì tư chất linh căn không trọng yếu, còn nói Mộc Đức trưởng lão đã hại người ta, còn nói Mộc Đức trưởng Lão trên cơ bản đã dạy hư đệ tử.

    Trời ơi!

    Âu Dương Dạ bị hù dọa hồn vía lên mây, não hải trống rỗng, ngẩn người ngẩn ngơ không biết làm sao.

    Mộc Đức chân nhân phía đối diện run rẩy toàn thân, chung quanh những tiền bối, những chấp sự của Vân Hà phái đều giận dữ mở miệng mắng mỏ. Có người còn muốn đứng ra xuất thủ giáo huấn Cổ Thanh Phong.

    - Tiểu tử ngươi không biết sống chết.

    Đúng lúc này giữa không trung đột nhiên truyền đến một trận cười ha ha vang dội, tiếng cười vô cùng thô ráp đinh tai nhức óc.

    - Tư chất linh căn không trọng yếu, có một viên đạo tâm, ý chí cứng cỏi sắt đá là đủ… Hay, nói hay lắm, thật tuyệt diệu, lời ngươi nói lão tử tán thành trăm lần, ngày hôm nay lão tử cuối cùng cũng đã gặp được một người biết nói chuyện.

    - Dạy hư đệ tử, ha ha ha. Nói rất hay… Nhị mù lòa vẫn luôn dạy hư đệ tử qua nhiều năm hay... Ha ha ha.


    Hãy ngắm nhìn chân lý ở trước mặt bạn:

    1. Một đời sống trong sạch,

    2. Một lý trí mở rộng,

    3. Một tâm hồn thanh khiết ,

    4. Một trí tuệ nhiệt thành,

    5. Một trực nhận trọn vẹn về tinh thần,


    6. Nếu bạn muốn học bất cứ điều gì, hãy tìm hiểu sự tin tưởng,


    9. Hãy luôn luôn lưu tâm đến LÝ TƯỞNG của SỰ TIẾN BỘ và SỰ HOÀN THIỆN của nhân sinh

    10. Hãy yêu bản thân mình

    11.
    12.
    13.

  2. The Following 3 Users Say Thank You to BayNacThangVang For This Useful Post:

    nghedo (27-07-2018), shadow1312 (27-07-2018), Tamtit (27-07-2018)

Tag của Chủ đề này

Quyền viết bài

  • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
  • Bạn Không thể Gửi trả lời
  • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
  • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình