Trích dẫn Gửi bởi chenchen Xem bài viết
Bản thân mình đồng ý với ý kiến của Sâm Tu. Theo mình (ý kiến cá nhân thôi), nên để nguyên là xxx trùng thiên, xxx cấp xxx phẩm, một là vì đọc lên nó cổ kính đúng chất tiên hiệp, kiếm hiệp, hai là những từ đó nó cũng không đến nỗi khó hiểu lắm, ba là nó thể hiện khả năng sáng tạo và dùng từ của tác giả.

Khi dịch Linh Vực, mình luôn gặp phải vấn đề về các ngôi xưng hô. Nhiều khi rất muốn dùng chữ "tôi", nhưng hình như mấy truyện này mọi người thường dùng "ta", "ngươi" nên làm theo. Ví dụ như nhân vật chính mười mấy tuổi, khi nói chuyện với một người già, theo lối xưng hô lịch sự bình thường thì nên để "tôi", "ông", nhưng cho cái "tôi" vào thì lại sợ bị "hiện đại quá", lại ngậm lòng sửa thành "ta", "ông" trong khi thật sự là bản thân thấy nó... ngang ngang thế nào. Thêm một ví dụ nữa, như nữ giới thì hay dùng "nàng", nhưng tỉ dụ 2 người nam nữ mới gặp nhau, mà cũng xưng "nàng" "ta" thì thấy nó cũng không ổn (vì có dính líu tới màu sắc tình cảm), mà dùng "ngươi" dành cho nữ thì nghe lại thô, đành phải để thành "người". T_T

Đúng thật là phải khi dịch giả dành tâm huyết vào bài dịch, mới phát hiện ra nhiều lỗi, nhiều điểm dịch khó, nhiều cục xương trong quá trình dịch, và mới đưa ra những ý kiến đầy tính xây dựng như mọi người.
các đại từ nhân xưng như ta tôi tao tau, ngươi, mày, mi.. nên dùng biến hóa trong các ngữ cảnh khác nhau, ví như lúc bực mình k thể để: "tôi sẽ băm thây cậu" hay lúc vợ chồng thủ thỉ thì k thể "ta muốn xybz ngươi "...

tốt nhất là k nên ràng buộc quá